Được xây dựng vào khoảng đầu thế kỷ 20, cho đến nay dinh thự họ Vương của vua Mèo Vương Chính Đức đã tồn tại được gần thế kỷ. Với kiến trúc xây dựng vô cùng đặc sắc, dinh thự cổ này đã được Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch xếp hạng là di tích quốc gia vào năm 1993. |
Chủ nhân của dinh thự - ông Vương Chính Đức (1865 – 1947) là người duy nhất được đồng bào người H’Mông ở Đông Bắc Việt Nam suy tôn là vua Mèo và cai quản 4 huyện Quản Bạ, Yên Minh, Mèo Vạc, Đồng Văn. |
Vua Mèo bắt đầu khởi công xây dinh thự từ năm 1898 đến 1903 thì khánh thành, toàn bộ dinh thự họ Vương có diện tích gần 3.000 m2. Số tiền mà vua Mèo bỏ ra xây dựng ngôi dinh thự lên tới 15 vạn đồng bạc trắng, tính ra tiền bây giờ là khoảng 150 tỷ. |
Toàn bộ dinh thự nằm trên một khối đất cao ráo, xung quanh lại được bao phủ bởi các dãy núi vòng cung. Đây chính là địa thế hình mai rùa có chức năng phòng thủ rất tuyệt vời. Xung quanh được bao bọc bởi lớp tường đá dày 60-70 cm, cao 2 m, có nhiều lỗ châu mai và phía sau có 2 lô cốt kiên cố. |
Trải qua trăm năm tuổi và biết bao biến cố, thăng trầm dinh thự cổ này vẫn còn được giữ gần như nguyên vẹn, không bị ảnh hưởng bởi cái khắc nghiệt của địa hình và khí hậu miền núi phía Bắc. |
Kiến trúc của dinh thự họ Vương được kết hợp từ kiến trúc của người Trung Quốc, Pháp và cách xây dựng của người Mông. |
Đường dẫn vào dinh thự được làm bằng những phiến đá hoa cương có chạm khắc nhiều hoa văn, mái nhà cong, uốn lượn, mái cổng được làm bằng gỗ lợp ngói âm dương, chạm khắc tinh xảo, nhiều hoa văn độc đáo. |
Toàn dinh thự được chia ra làm 3 khu Tiền, Trung, Hậu với tất cả 64 phòng có sức chứa lên tới 100 người, là nơi sinh sống, làm việc của toàn bộ người trong gia tộc họ Vương. |
Tường của các phòng ở dùng đá xanh để xây, mái vách từ gỗ thông và dùng ngói đất nung để lợp. |
Năm 1993, toàn bộ khu dinh thự vua Mèo được Bộ Văn hóa Thể thao và Du lịch công nhận là di tích kiến trúc nghệ thuật Quốc gia. |