TPO - Dinh thự Vua Mèo nằm tại xã Sà Phìn, huyện Đồng Văn, tỉnh Hà Giang, có kiến trúc vô cùng độc đáo, kết hợp từ kiến trúc của người Trung Quốc, Pháp và cách xây dựng của người Mông.
Được xây dựng vào khoảng đầu thế kỷ 20, cho đến nay dinh thự họ Vương của vua Mèo Vương Chính Đức đã tồn tại được gần thế kỷ. Với kiến trúc xây dựng vô cùng đặc sắc, dinh thự cổ này đã được Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch xếp hạng là di tích quốc gia vào năm 1993.
Chủ nhân của dinh thự - ông Vương Chính Đức (1865 – 1947) là người duy nhất được đồng bào người H’Mông ở Đông Bắc Việt Nam suy tôn là vua Mèo và cai quản 4 huyện Quản Bạ, Yên Minh, Mèo Vạc, Đồng Văn.
Vua Mèo bắt đầu khởi công xây dinh thự từ năm 1898 đến 1903 thì khánh thành, toàn bộ dinh thự họ Vương có diện tích gần 3.000 m2. Số tiền mà vua Mèo bỏ ra xây dựng ngôi dinh thự lên tới 15 vạn đồng bạc trắng, tính ra tiền bây giờ là khoảng 150 tỷ.
Toàn bộ dinh thự nằm trên một khối đất cao ráo, xung quanh lại được bao phủ bởi các dãy núi vòng cung. Đây chính là địa thế hình mai rùa có chức năng phòng thủ rất tuyệt vời. Xung quanh được bao bọc bởi lớp tường đá dày 60-70 cm, cao 2 m, có nhiều lỗ châu mai và phía sau có 2 lô cốt kiên cố.
Trải qua trăm năm tuổi và biết bao biến cố, thăng trầm dinh thự cổ này vẫn còn được giữ gần như nguyên vẹn, không bị ảnh hưởng bởi cái khắc nghiệt của địa hình và khí hậu miền núi phía Bắc.
Kiến trúc của dinh thự họ Vương được kết hợp từ kiến trúc của người Trung Quốc, Pháp và cách xây dựng của người Mông.
Đường dẫn vào dinh thự được làm bằng những phiến đá hoa cương có chạm khắc nhiều hoa văn, mái nhà cong, uốn lượn, mái cổng được làm bằng gỗ lợp ngói âm dương, chạm khắc tinh xảo, nhiều hoa văn độc đáo.
Toàn dinh thự được chia ra làm 3 khu Tiền, Trung, Hậu với tất cả 64 phòng có sức chứa lên tới 100 người, là nơi sinh sống, làm việc của toàn bộ người trong gia tộc họ Vương.
Tường của các phòng ở dùng đá xanh để xây, mái vách từ gỗ thông và dùng ngói đất nung để lợp.
Năm 1993, toàn bộ khu dinh thự vua Mèo được Bộ Văn hóa Thể thao và Du lịch công nhận là di tích kiến trúc nghệ thuật Quốc gia.
TPO - Một mùa Phật đản lại về trên đất Huế, với muôn sắc màu trang trí an hòa, nếp sinh hoạt bình yên, chậm rãi, lắng sâu trên những con đường, dòng sông, ngôi nhà dân hay trong nhiều tự viện, tổ đình, ngôi chùa xưa cổ.
TPO - Làng Bảo Hà, xã Đồng Minh (Vĩnh Bảo, Hải Phòng) nổi tiếng với nghề tạc tượng gỗ truyền thần. Ngôi làng truyền thống này còn lưu giữ, thờ tượng Đức Linh Lang Đại Vương, pho tượng gỗ có thể đứng lên, ngồi xuống một cách nhẹ nhàng, khoan thai.
TPO - Ngôi thánh đường dài 37m, rộng 14m với điểm cao nhất trên đỉnh tháp chuông là 28m, được xây dựng từ hàng vạn viên đá được lấy từ vùng núi Thanh Hóa.
Không phải tự nhiên mà các phượt thủ treckking lại ham mê những ngọn núi của Lai Châu. Bởi vì trong Top 10 đỉnh núi cao nhất Việt Nam do khách du lịch và phượt thủ đánh giá, trang viettrekking.vn chọn thì Lai Châu có đến 6 đỉnh núi hùng vĩ và thu hút du khách. Sau khi chinh phục, các tay treckking chuyên nghiệp đánh giá Lai Châu có 3 cái nhất: Nơi có đỉnh núi khó chinh phục nhất; có đỉnh núi đẹp nhất; có nhiều đỉnh núi để khám phá nhất.
TPO - Tới miền Tây xứ Nghệ vào khoảng thời gian này, du khách có thể chiêm ngưỡng vẻ đẹp hoang sơ của núi rừng hùng vĩ, ôm ấp bởi những làn mây trắng tinh khôi kì ảo đẹp tựa chốn thiên đường.
TPO - Đại tượng Phật Thích Ca Mâu Ni ở chùa Phúc Lạc (xã Nghi Thạch, huyện Nghi Lộc, Nghệ An) được đánh giá là công trình tượng Phật lớn nhất Bắc Trung Bộ.
TPO - Những ngày này, người dân trồng hành tăm ở xã Thiên Lộc (huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh) đang vào vụ thu hoạch để phục vụ thị trường Tết. Mỗi sào trồng hành tăm mang về cho họ thu nhập từ 15 đến 20 triệu đồng.
TPO - Nghi thức "cúng vợt sợi bông" của đồng bào dân tộc Ba Na được tái hiện trong những ngày đầu năm mới tại Làng Văn hóa – Du lịch các dân tộc Việt Nam (Đồng Mô, Sơn Tây, Hà Nội).
TPO - Những ngày nghỉ Tết Dương lịch, hàng nghìn du khách mỗi ngày đổ về ngắm hoa mai anh đào đang nhuộm đỏ thị trấn Măng Đen, huyện Kon Plong, Kon Tum.